Các “ấy” có biết, tớ rất khoái cóc. Cứ thấy cóc, tớ muốn rớt... nước miếng. Cóc chấm muối ớt, cóc chấm mắm ruốc... tớ “kết” hết ráo.
Tháng trước, tớ xách mấy kí cóc đến lớp, thấy thế, nhóm tóc tém kéo đến. Thoáng chốc, chúng chén hết ráo. Tớ tức quá, khóc hết nước mắt! Chúng ác quá! Dám chén hết cóc. Đến hết tiết, chắc thấy áy náy, chúng xúm đến kéo tớ tới quán cóc. Thấy thế, tớ mới hết tức. Tới quán, tớ thấy cóc tiếp. Tớ nói: “Mấy “ấy” ới, đến lấy cóc chấm muối ớt với tớ nhé! Tớ với chúng nó kéo đến thúng cóc, cháp hết. Thoáng cái, tớ liếc thấy cái bóp. Ối ! Ối ! Nó trống tuếch. Mấy ấy ới ! Cứu tớ!
Kí nhé
Đứa khoái cóc !!!